Đạo Đức Kinh — Chương 70
Đối chiếu bản Vương Bật (王弼本) và Mã Vương Đôi (帛書 甲/乙)
I. Đối chiếu bản gốc
- Vương Bật: Chương 70
- Mã Vương Đôi: Thuộc 德經, tiếp sau chương 69。
II. Nguyên văn Hán cổ
III. Bản dịch Việt
Lời ta nói, rất dễ hiểu, rất dễ làm; Song thiên hạ chẳng ai hiểu, chẳng ai làm。
Vì lời có gốc,việc có chủ。 Chỉ bởi người đời chẳng biết gốc,nên chẳng hiểu ta。
Kẻ hiểu ta ít,nên ta càng quý。 Cho nên, bậc thánh mặc áo vải thô,mà ôm ngọc quý trong lòng。
IV. Chú giải
- “言有宗”: lời có gốc – lời phát từ Đạo, không phải ngôn xảo。
- “事有君”: việc có chủ – hành động thuận Đạo, không theo dục。
- “無知”: không biết gốc, nên lầm lạc trong ngọn。
- “被褐懷玉”: mặc áo vải mà ôm ngọc – giản dị ngoài, cao quý trong。
V. Khái quát ý nghĩa
- Đạo vốn giản dị, nhưng tâm người rối nên thấy khó。
- Bậc thánh không khoe trí, không chuộng hình;giản dị ngoài, sáng trong。
- Kẻ hiểu ít, nên càng quý;chân Đạo không cần người đông, chỉ cần người thấu。
Tinh yếu: Lời Đạo đơn giản;người phức tạp mới thấy khó。
VI. Bài học ứng dụng
| Hình ảnh | Bài học | Ứng dụng |
|---|---|---|
| Lời dễ hiểu | Đạo giản dị | Hạnh phúc, đạo đức không ở xa mà ở việc thường ngày |
| Mặc áo vải, ôm ngọc | Khiêm mà thực | Giữ tâm sáng, không cần phô trương tài năng |
| Ít người hiểu | Giá trị của tĩnh | Sống theo điều đúng dù ít người theo vẫn là quý |
VII. Ngộ nhận & Gỡ giải
-
Nhầm: Đạo cao nên khó hiểu。 Gỡ: Khó không ở Đạo, mà ở lòng người phức tạp。
-
Nhầm: Giản dị là tầm thường。 Gỡ: Giản dị là trở về gốc – nơi tinh tuý nhất của Đạo。