Keyboard shortcuts

Press or to navigate between chapters

Press S or / to search in the book

Press ? to show this help

Press Esc to hide this help

Đạo Đức Kinh — Chương 18

Đối chiếu bản Vương Bật (王弼本) và Mã Vương Đôi (帛書 甲/乙)


I. Đối chiếu bản gốc

  • Vương Bật: Chương 18
  • Mã Vương Đôi: Thuộc 道經, tiếp sau chương 17.

II. Nguyên văn Hán cổ

Note

大道廢,有仁義; 智慧出,有大偽; 六親不和,有孝慈; 國家昏亂,有忠臣。

Note

大道廢,有仁義; 智慧出,有大偽; 六親不和,有孝子; 邦家昏亂,有忠臣。

Note

  • 「孝慈」 (WB) ⇆ 「孝子」 (帛): một bên nói “hiếu và từ”, một bên nói “người con hiếu”, ý gần giống.
  • 「國家」 (WB) ⇆ 「邦家」 (帛): đều nghĩa “quốc gia”.

III. Bản dịch Việt

Note

Khi Đại Đạo mất, mới có nhân nghĩa; Khi trí khôn nổi, mới sinh giả dối lớn; Khi trong nhà bất hòa, mới có hiếu từ; Khi quốc gia loạn lạc, mới có trung thần。


IV. Chú giải

Note

  • “Đại Đạo mất”: Khi xã hội không còn thuận Đạo, người ta mới dựng ra nhân nghĩa để thay thế.
  • “Trí khôn nổi”: Xảo trí nhiều thì giả dối cũng sinh.
  • “Nhà bất hòa”: Mới cần nhấn mạnh hiếu từ.
  • “Nước loạn”: Mới cần ca tụng trung thần. → Ý chung: các giá trị nhân nghĩa, hiếu, trung… chỉ xuất hiện như biện pháp cứu chữa khi Đạo đã suy.

V. Khái quát ý nghĩa

Note

  • Khi thuận Đạo, mọi thứ tự nhiên hài hòa, không cần nhân nghĩa giả lập.
  • Khi mất Đạo, xã hội phải nêu cao nhân nghĩa, trung hiếu như liều thuốc chữa.

Tinh yếu: Các giá trị bề nổi (nhân nghĩa, trung hiếu) chỉ lộ rõ khi gốc Đạo đã suy。


VI. Bài học ứng dụng

Hiện tượngBài họcỨng dụng
Đại Đạo mấtĐặt nền gốc quan trọng hơn hình thứcTrong quản trị, chú trọng hệ thống vận hành thay vì chỉ treo khẩu hiệu
Trí khôn sinh giả dốiKhôn vặt gây hạiƯu tiên chân thành hơn mánh lới
Nhà bất hòaLúc ấy mới nhấn hiếu từGiữ hòa khí trong gia đình ngay từ đầu
Nước loạnMới trọng trung thầnXây dựng thể chế bền vững thay vì chỉ dựa vào cá nhân

VII. Ngộ nhận & Gỡ giải

Note

  • Nhầm: Chương này phủ nhận nhân nghĩa, trung hiếu. Gỡ: Không phải phủ nhận, mà nhắc: nếu gốc Đạo còn thì mọi thứ tự nhiên, không cần nhấn mạnh giả lập.

VIII. Kết luận

Note

Chương 18 cho thấy: nhân nghĩa, hiếu trung chỉ là dấu hiệu cứu chữa khi Đạo đã suy. Gốc là giữ Đạo, để mọi sự tự nhiên hài hòa, không cần tô vẽ。